“In youth we learn; in age we understand.”
Marie von Ebner-Eschenbach
thanks for being here and now!
“In youth we learn; in age we understand.”
Marie von Ebner-Eschenbach
Có đoạn (thời gian) Py nghĩ vui: thôi bây giờ quan trọng là lương thưởng và workload (khối lượng công việc), chứ title không quan trọng, dù việc được promote lên vị trí senior từng mang đến cho Py nhiều cảm xúc và động lực. Và đó chính là đoạn bị lạc như Py có…
Sau “revenge quitting” (nghỉ việc trả thù) thì “manage out” trở thành từ khóa tiếp theo thường xuyên được nhắc đến trong bối cảnh kinh tế chưa có những dấu hiệu phục hồi rõ ràng, và thị trường lao động trở nên cạnh tranh hơn bao giờ hết với sự xuất hiện của nhiều ngành…
Py là “nạn nhân” của con nhà người ta, theo cả hai hướng. Với những đứa trẻ cuối Millennials thì việc trở thành kỳ vọng của gia đình dường như vừa là hy vọng, vừa là kỳ vọng. Dĩ nhiên, Py cũng có những hình tượng phải theo đuổi như “con cô A”, “cháu bà…
Lại là một lần khác Py lang thang trên Tiktok và lướt phải video với câu hỏi thú vị: Pretty Privilege có tồn tại hay không? Lúc đó Py nghĩ từ vựng tiếng việt thật phong phú, cùng một vấn đề nhưng qua nhiều giai đoạn khác nhau sẽ được diễn đạt lại theo ngôn…
Một chút rượu, hai con người, vài ba câu chuyện… Chị Lead: Dạo này em sao rồi, còn burnout không? Anpy: Em cũng không biết nữa, có thể là burnout đến độ quen rồi, nên giờ có burn out em cũng không biết. Chị Lead: Gì nghe ghê vậy? Đi làm thôi mà, làm để…
Gần đây Py vô tình xem được video của một bạn trẻ với nội dung là đôi lời dành cho “đứa trẻ đã từng xuất chúng” trên TikTok, “đứa trẻ” đó không ai khác chính là bản thân bạn trong quá khứ. Vô tình, video ngắn này gợi lên trong Py nhiều suy nghĩ, vì…
Từ những năm cấp 2, Py đã được nghe đến luận điểm “ Học để làm người tự do”1 qua các đề văn nghị luận xã hội. Dù đã đọc qua nhiều bài mẫu, hoặc thậm chí thuộc cả dàn ý, nhưng Py của những năm ấy thực sự không hiểu và không cảm được…
Thời không gọi tên là khi nhìn thấy tất cả mọi người xung quanh đều tiến về phía trước còn mình thì vẫn đứng lại ở một vị trí; là khi thấy bản thân quẩn quanh trong những công việc lặp đi lặp lại, không thể thay đổi cũng không can tâm giữ mọi thứ…
Nếu có phép màu, bạn muốn nói điều gì với bản thân ở quá khứ? Anpy nhỏ: Mình vượt qua bằng cách nào vậy chị? Anpy: Tôi không nhớ, nên mới hỏi em. Mà nếu có nhớ, tôi cũng không thể trả lời em được. Tôi không thể cướp đi cơ hội trưởng thành của em.…